Ngày đầu tiên của tôi tại bãi bùn là một ngày nắng đẹp rực rỡ. Không biết tại Việt Nam có bao nhiêu nơi có được nguồn bùn khoáng tự nhiên nguyên chất như thế này. Những gì trông thấy là một trải nghiệm chưa từng trước đó.
Chưa bao giờ, chưa bao giờ tôi có thể tưởng tượng ra viễn cảnh rằng bùn khoáng trầm tích cách con đường tôi vẫn thường xuyên tìm về Tu Viện Toàn Giác chỉ vài cây số.
Sáng nay, những tán cây xanh trên đồi cao đã ngăn bớt muôn vàn chói chang rớt đổ. Tôi xúc, xúc và xúc từng mảng bùn mà thấy thấy lòng khe khẽ... thương yêu.
Cái mát và trong nhờ những thân cây che chở. Cái mát và trong còn khởi lên từ từng bước chân ngập lặn sâu trong đất bùn. Dễ chịu lắm! Khoan khoái lắm! Cái mát và trong còn là vì trái tim đang đong
đầy sự biết ơn. Rất nhiều, rất nhiều những niệm ân tình đang hướng về cỏ hoa bốn mặt. Yêu lao động, yêu thiên nhiên, 2 tình yêu ấy chan hòa, say đắm, rộn vang cõi lòng.
Còn phải đi qua rất nhiều công đoạn nữa thì mới có thể có bùn khoáng để sử dụng cho đời sống thường nhật. Tôi quả thật chờ mong lắm. Tôi chờ mong đến ngày được dùng thử sản phẩm hoàn chỉnh. Nhưng giờ phút này đây, niềm vui thoát thai từ thứ tình yêu quyện lẫn hai lớp hai tầng đã nhòa xóa niềm trông đợi – niềm trông đợi vừa mới sáng lên le lói – bay xa mất rồi.
Hai bàn chân vẫn đang lún chìm, lún chìm trong cái mát và trong.
Có lẽ chưa bao giờ hai bàn chân được xoa dịu, được thanh tẩy, được sạch trắng được hạnh phúc viên tròn.
Như hôm nay...
BunKhoangTa.Vn